Đánh giá bệnh nhân có bệnh lý gan

TheoDanielle Tholey, MD, Sidney Kimmel Medical College at Thomas Jefferson University
Đã xem xét/Đã chỉnh sửa Thg 9 2023

    Khai thác bệnh sử và khám lâm sàng thường gợi ý nguyên nhân các rối loạn gan tiềm ẩn và thu hẹp phạm vi xét nghiệm các bệnh lý gan và đường mật.

    Lịch sử

    Có thể phát hiện nhiều triệu chứng, nhưng có rất ít triệu chứng đặc hiệu cho bệnh gan:

    • Các triệu chứng không đặc hiệu phổ biến bao gồm mệt mỏi, chán ăn, buồn nôn và đôi khi nôn, đặc biệt trong các rối loạn nặng.

    • Phân nát và có mỡ (tiêu chảy phân mỡ) có thể xảy ra khi tình trạng tắc mật làm dịch mật không được cung cấp đủ cho ruột. Bệnh nhân bị tiêu chảy phân mỡ có nguy cơ thiếu các vitamin tan trong dầu (A, D, E, K). Các hậu quả lâm sàng thường gặp có thể bao gồm loãng xương và chảy máu.

    • Sốt có thể xuất hiện trong viêm gan virut hoặc viêm gan do rượu.

    • Vàng da, xuất hiện ở cả các trường hợp rối loạn chức năng tế bào gan cũng như bệnh lý đường mật, là triệu chứng đặc hiệu nhất. Triệu chứng thường đi kèm với nước tiểu sậm màu và phân bạc màu.

    • Đau vùng hạ sườn phải do bệnh lý gan thường do sự căng giãn (ví dụ do ứ máu thụ động tĩnh mạch hoặc khối u) hoặc viêm bao gan.

    • Rối loạn cương dương và nữ tính hóa phát triển, thường là do mất cân bằng tỷ lệ estrogen/testosterone bình thường, với lượng estrogen nhiều hơn bình thường.

    (Xem thêm Cấu trúc và chức năng gan.)

    Bảng
    Bảng

    Tiền sử gia đình, tiền sử xã hội, và tiền sử sử dụng thuốc và các chất cần lưu ý là các yếu tố nguy cơ của bệnh gan (xem bảng: yếu tố nguy cơ của bệnh lý gan).

    Khám thực thể

    Những bất thường phát hiện được bằng khám thực thể thường không xuất hiện cho đến giai đoạn muộn của bệnh gan. Một số dấu hiệu gợi ý nguyên nhân (xem bảng Tiếp cận một số dấu hiệu lâm sàng).

    Bảng
    Bảng

    Xét nghiệm

    Cận lâm sàng của bệnh lý gan mật, bao gồm các xét nghiệm máu, chẩn đoán hình ảnh, và đôi khi sinh thiết gan, đóng một vai trò quan trọng trong chẩn đoán rối loạn gan. Các xét nghiệm riêng lẻ, đặc biệt là các xét nghiệm sinh hóa gan và bài tiết, thường có độ nhạy và độ đặc hiệu giới hạn. Phối hợp các cận lâm sàng thường chẩn đoán xác định và chẩn đoán mức độ bệnh rất tốt.