Hỗ trợ dinh dưỡng cho bệnh nhân sắp tử vong hoặc bị sa sút trí tuệ nặng

TheoDavid R. Thomas, MD, St. Louis University School of Medicine
Đã xem xét/Đã chỉnh sửa Thg 9 2024

    Chán ăn hoặc mất cảm giác thèm ăn là phổ biến ở người sắp tử vong.

    Các biện pháp có thể làm tăng lượng thức ăn đưa vào qua đường miệng bao gồm

    • Sử dụng lịch trình nuôi ăn linh hoạt

    • Cho ăn chậm

    • Cung cấp các phần thức ăn nhỏ hoặc các loại thực phẩm yêu thích hoặc có hương vị mạnh

    Một số thuốc chống trầm cảm, thuốc megestrol acetate, và thuốc dronabinol có thể kích thích sự thèm ăn. Metoclopramide tăng việc rỗng dạ dày, nhưng có thể mất từ 1 đến 2 tuần để đạt được hiệu quả cao nhất.

    Sa sút trí tuệ giai đoạn tiến triển cuối cùng sẽ dẫn đến tình trạng không thể ăn uống; đôi khi bệnh nhân được cung cấp dinh dưỡng qua đường tiêu hóa. Tuy nhiên, không có bằng chứng thuyết phục nào cho thấy dinh dưỡng qua đường tiêu hóa có thể kéo dài tuổi thọ, mang lại sự thoải mái, cải thiện chức năng hoặc ngăn ngừa các biến chứng (ví dụ: hít sặc, tổn thương do tì đè).

    Dinh dưỡng qua đường tiêu hóa và đường tiêm tĩnh mạch gây khó chịu và thường không được chỉ định cho những bệnh nhân đang hấp hối hoặc không thể ăn uống do sa sút trí tuệ. Dừng hỗ trợ dinh dưỡng có thể khó chấp nhận cho các thành viên trong gia đình, nhưng họ nên hiểu rằng những bệnh nhân thường thấy thoải mái khi được tự lựa chọn cách ăn và uống. Những ngụm nước nhỏ và thức ăn dễ nuốt có thể có ích. Chăm sóc hỗ trợ, bao gồm vệ sinh răng miệng tốt (như đánh răng, làm ẩm khoang miệng bằng gạc và bông tuyết khi cần, dùng thuốc mỡ) có thể làm cho bệnh nhân và các thành viên trong gia đình tham gia chăm sóc thấy thoải mái về thể chất và tâm lý. Bệnh nhân nên được khuyến khích tham gia chương trình nhà tế bần, nơi có thể cung cấp sự hỗ trợ cần thiết.

    Tư vấn có thể giúp các thành viên trong gia đình đang lo lắng về việc có nên sử dụng hỗ trợ dinh dưỡng xâm lấn hay không (xem Dinh dưỡng qua đường tĩnh mạchdinh dưỡng qua đường tiêu hóa). Các bác sĩ chăm sóc giảm nhẹ được đào tạo đặc biệt để an ủi bệnh nhân và các thành viên trong gia đình; tư vấn sớm với một nhóm chăm sóc giảm nhẹ được khuyến khích.