Điều trị cấp cứu loạn nhịp

Đã xem xét/Đã chỉnh sửa Thg 9 2024

    Chẩn đoán các loại loạn nhịp tim cụ thể, mặc dù thường đơn giản (ví dụ: rõ ràng trên điện tâm đồ), đôi khi cần phải có đánh giá chi tiết hơn, bao gồm bệnh sử chi tiết, khám thực thể và đôi khi là các xét nghiệm bổ sung. Nếu chưa xác định được loại loạn nhịp cụ thể, loạn nhịp vẫn có thể được chia thành một trong các loại sau:

    • Nhịp nhanh phức bộ rộng (QRS > 0,12 ms)

    • Nhịp nhanh phức bộ hẹp

    • Nhịp chậm

    Bệnh nhân bị loạn nhịp cũng có thể ổn định hoặc không ổn định về mặt huyết động (tức là kém tưới máu, như hạ huyết áp, nghi ngờ thiếu máu cục bộ cơ tim hoặc thay đổi ý thức). Trong khi chờ chẩn đoán loạn nhịp cụ thể, những bệnh nhân có huyết động không ổn định hoặc cần điều trị khẩn cấp có thể được điều trị bằng các biện pháp tạm thời sau:

    • Nhịp nhanh có huyết động không ổn định: Sốc điện chuyển nhịp

    • Nhịp nhanh phức bộ rộng có huyết động ổn định: Điều trị như đối với nhịp nhanh thất

    • Nhịp nhanh phức bộ hẹp có ổn định huyết động: Thử nghiệm adenosine, thuốc đối kháng canxi không dihydropyridine (verapamil hoặc diltiazem), hoặc có thể là thuốc chẹn beta đường tĩnh mạch

    • Nhịp chậm: Tạo nhịp qua da, atropine và/hoặc isoproterenol

    Tiếp cận với loạn nhịp tim