Cúm gia cầm

(cúm gà)

TheoBrenda L. Tesini, MD, University of Rochester School of Medicine and Dentistry
Đã xem xét/Đã chỉnh sửa Thg 4 2022

Cúm gia cầm là do các chủng cúm A thường chỉ lây nhiễm cho chim hoang dã và gia cầm. Các trường hợp nhiễm trùng do một số chủng này gần đây đã được phát hiện ở người. Lây truyền từ người sang người bị hạn chế, hầu hết các trường hợp bị mắc từ động vật, điển hình là gia cầm.

(Xem thêm Cúm.)

Hầu hết các tuýp phụ của cúm gia cầm đã gây nhiễm trùng ở người là các vi rút H5, H7 và H9. Hầu hết các trường hợp cúm gia cầm ở người do các chủng H5N1 và H7N9 ở Châu Á gây ra, nhưng các tuýp khác cũng gây ra một số trường hợp nhiễm trùng ở người. Các trường hợp nhiễm cúm gia cầm thường không có triệu chứng ở chim hoang dã nhưng có thể gây bệnh rất nguy hiểm ở gia cầm. Các động vật có vú ở biển cũng có thể bị nhiễm các chủng cúm gia cầm (ví dụ, H10N7 ở hải cẩu cảng), với các trường hợp nhiễm bệnh ở người sau đó được báo cáo.

Con người có thể bị nhiễm vi rút cúm gia cầm khi hít phải hoặc tiếp xúc trực tiếp với chất tiết (nước bọt, chất nhầy hoặc phân) từ những con gia cầm bị nhiễm bệnh. Có khả năng vi rút cúm gia cầm thuộc bất kỳ đặc tính kháng nguyên nào cũng có thể gây ra cúm ở người bất cứ khi nào vi rút xuất hiện đột biến để vi rút đó có thể gắn vào các vị trí thụ thể đặc hiệu ở người trong đường hô hấp. Bởi vì tất cả các loại vi rút cúm đều có khả năng thay đổi di truyền nhanh chóng, các chủng cúm gia cầm có thể có khả năng lây lan dễ dàng hơn từ người sang người thông qua đột biến trực tiếp hoặc thông qua việc tái tổ hợp các tiểu đơn vị của bộ gen với các chủng cúm ở người trong quá trình sao chép ở vật chủ người, gia súc, gia cầm. Nếu các chủng này có khả năng lây lan hiệu quả từ người sang người, một đại dịch cúm có thể xảy ra.

Tất cả các trường hợp nhiễm bệnh ở người với một tuýp phụ của cúm A khác với tuýp H1 hoặc H3 phải được báo cáo.

Các trường hợp nhiễm H5N1 ở người đầu tiên được phát hiện ở Hồng Kông vào năm 1997; nhiều bệnh nhân có các triệu chứng hô hấp nặng và tỷ lệ tử vong cao. Quá trình lây lan sang người đã được ngăn chặn bằng cách tiêu hủy các quần thể gà vịt nuôi. Tuy nhiên, vào năm 2003 và 2004, các trường hợp nhiễm H5N1 ở người đã xuất hiện trở lại và thỉnh thoảng có báo cáo về các trường hợp, chủ yếu là ở Châu Á và Trung Đông. Một ca nhiễm ở người đã được xác nhận vào năm 2021, và nó đã xảy ra ở Ấn Độ. Hơn 800 ca nhiễm ở người và hơn 400 ca tử vong đã được xác nhận kể từ năm 2003 (1).

Kể từ năm 2014, hơn 50 ca nhiễm H5N6 ở người đã được ghi nhận; tất cả đều xảy ra ở Khu vực Tây Thái Bình Dương, phần lớn ở Trung Quốc đại lục (1).

Vào tháng 2 năm 2021, những ca nhiễm H5N8 đầu tiên ở người đã được báo cáo ở 7 công nhân chăn nuôi gia cầm ở Nga; tất cả các trường hợp được báo cáo là nhẹ hoặc không có triệu chứng. Không có sự lây truyền từ người sang người được quan sát thấy và nguy cơ đối với công chúng được coi là rất thấp (2).

Vào đầu năm 2013, đợt bùng phát dịch cúm gia cầm H7N9 ở người lan rộng đã xảy ra ở một số tỉnh vùng đông nam Trung Quốc. Khoảng một phần ba số trường hợp bị tử vong, nhưng bệnh nặng thường chỉ xảy ra trên những bệnh nhân cao tuổi. Sự lây truyền từ người sang người không xảy ra, mặc dù có một số bằng chứng là hạn chế. Nhiễm bệnh ở người dường như là kết quả của việc tiếp xúc trực tiếp với gà vịt bị nhiễm bệnh ở chợ gia cầm sống (ẩm ướt), nơi gà vịt được mua để tiêu thụ sau đó tại nhà. Đợt bùng phát dịch lên đến đỉnh điểm vào cuối mùa xuân năm 2013, đã lắng xuống (một phần vì các chợ đã bị đóng cửa), nhưng sau đó lại xuất hiện vào đầu mùa thu. Các đợt bùng phát dịch theo mùa thường tương ứng với việc tăng lưu lượng và xử lý gia cầm cho các hoạt động đón mừng năm mới của Trung Quốc.

Đợt dịch cúm gia cầm H7N9 ở người lần thứ 6 của Trung Quốc đạt đỉnh điểm vào năm 2016-2017 với gần 800 trường hợp mắc, và chỉ có các trường hợp lẻ tẻ được báo cáo kể từ thời điểm đó. Trên toàn thế giới, hơn 1500 trường hợp mắc bệnh ở người và ít nhất 615 trường hợp tử vong đã được báo cáo cho Tổ chức Y tế Thế giới kể từ năm 2013 (1). Một số trường hợp cúm gia cầm H7N9 ở châu Á đã được báo cáo bên ngoài Trung Quốc đại lục, nhưng hầu hết xảy ra ở những người đã đến Trung Quốc đại lục trước khi bị bệnh.

Tình trạng lây nhiễm ở người với các chủng cúm gia cầm khác đã xảy ra không thường xuyên, bao gồm H7N3 ở Canada, H7N7 ở Hà Lan, H7N4 và H9N2 chủ yếu ở Trung Quốc.

Dữ liệu giám sát chỉ ra rằng nhiều trường hợp nhiễm cúm gia cầm có thể gây ra các triệu chứng hô hấp nhẹ hoặc thậm chí là cận lâm sàng. Tuy nhiên, viêm phổi nặng với tỷ lệ tử vong theo ca bệnh cao đã được báo cáo trong các cụm nhiễm H5N1, H5N6 và H7N9.

Tài liệu tham khảo chung

  1. 1. World Health Organization: Avian Influenza Weekly Update Number 827. Đã truy cập 4/13/2022.

  2. 2. World Health Organization: Avian influenza A(H5N8) infects humans in Russian Federation. Đã truy cập 4/13/2022.

Các triệu chứng và dấu hiệu của bệnh cúm gia cầm

Các biểu hiện của cúm gia cầm giống như các biểu hiện của cúm theo mùa; tuy nhiên, mức độ nặng của bệnh và tỷ lệ tử vong theo ca bệnh có xu hướng cao hơn, mặc dù có nhiều thay đổi tùy thuộc vào chủng vi rút.

Chẩn đoán Cúm gia cầm

  • Phản ứng chuỗi sao chép ngược polymerase (RT-PCR)

Một hội chứng lâm sàng thích hợp trên một bệnh nhân đã tiếp xúc với một người được biết là bị nhiễm bệnh hoặc đã tiếp xúc với gà vịt trong khu vực có dịch cúm gia cầm đang diễn ra cần phải nhanh chóng cân nhắc đến loại nhiễm bệnh này. Tiền sử đi lại gần đây đến các vùng đang có lan truyền vi rút từ gia cầm sang người sang người (ví dụ: đối với H5N1, Ai Cập, Indonesia và Việt Nam) cộng với phơi nhiễm với gà vịt hoặc người nhiễm bệnh cần phải nhanh chóng xét nghiệm cúm A bằng RT-PCR bằng cách dùng tăm bông ngoáy mũi hoặc ngoáy họng. Những bệnh nhân bị bệnh đường hô hấp dưới có thể được lấy mẫu lấy từ đờm, dịch hút từ nội khí quản hoặc dịch rửa phế quản phế nang. Không nên thử nuôi cấy vi sinh vật vì cần phải có các biện pháp phòng ngừa đặc biệt đối với các loại vi rút là tác nhân gây bệnh cao này.

Các trường hợp nghi ngờ và đã có chẩn đoán xác định được báo cáo cho Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh.

Điều trị Cúm gia cầm

  • Oseltamivir hoặc zanamivir (các thuốc ức chế neuraminidase)

  • Baloxavir (thuốc ức chế endonuclease)

Điều trị bằng oseltamivir hoặc zanamivir (các thuốc ức chế neuraminidase) ở mức liều thông thường được chỉ định.

Các vi rút H7N9 và H5N1 kháng với các loại thuốc kháng vi rút trước đó là amantadine và rimantadine; kháng hoặc giảm nhạy cảm với oseltamivir cũng đã được báo cáo.

Thuốc kháng vi rút baloxavir là một thuốc ức chế endonuclease có tính axit polymerase được chỉ định để điều trị cho bệnh nhân ≥ 12 tuổi bị cúm cấp tính không biến chứng đã có triệu chứng trong thời gian ≤ 48 giờ.

Phòng ngừa Cúm gia cầm

Trung Quốc có các chiến dịch chủng ngừa tích cực vi rút cúm H5 và H7 cho gia cầm để giúp ngăn ngừa sự lây lan từ chim hoang dã sang các loài chim nuôi, dễ có khả năng tiếp xúc và lan truyền vi rút sang người. Tình trạng lây lan được ngăn chặn bằng cách xác định và tiêu diệt các đàn gia cầm bị nhiễm bệnh. Thuốc chủng ngừa cúm gia cầm H5N1 có sẵn để phân phối nếu cơ quan y tế công cộng cho là cần thiết. Vắc xin tiêu chuẩn cho bệnh cúm không ngăn ngừa được bệnh cúm gia cầm.

Những điểm chính

  • Cúm gia cầm ảnh hưởng chủ yếu đến các loài chim, nhưng một số chủng vi rút cúm gia cầm đã gây ra bệnh hô hấp nặng và tử vong ở người.

  • Trường hợp nhiễm ở người thường là mắc phải từ những con chim bị nhiễm bệnh mặc dù đã bị lây truyền từ người sang người.

  • Không nên nuôi cấy những loại vi rút này vì chúng rất dễ gây bệnh và cần phải có biện pháp phòng ngừa đặc biệt.

  • Điều trị bằng oseltamivir hoặc zanamivir ở mức liều thông thường, hoặc bằng baloxavir.