Người chăm sóc gia đình đóng một vai trò quan trọng trong việc làm giảm và có thể ngăn ngừa thể chế hóa bệnh nhân cao tuổi bị bệnh mạn tính. Mặc dù hàng xóm và bạn bè có thể giúp đỡ nhưng khoảng 89% sự giúp đỡ trong gia đình (về thể chất, tình cảm, xã hội, kinh tế) là do người chăm sóc gia đình cung cấp (1). Khi bệnh nhân bị suy chức năng nhẹ hoặc trung bình, vợ/chồng hoặc con cái trưởng thành thường chăm sóc, nhưng khi bệnh nhân bị khuyết tật nặng, vợ/chồng thường là người chăm sóc, thường cùng với những người khác trong hoặc ngoài gia đình. Vào năm 2020, > 40 triệu người chăm sóc ở Hoa Kỳ đã cung cấp dịch vụ chăm sóc không công cho một thành viên trong gia đình hoặc một người khác ≥ 50 tuổi (1). Khoảng 38% số người ≥ 80 tuổi và 76% số người ≥ 90 tuổi cần được giúp đỡ thường xuyên về các công việc tự chăm sóc bản thân và gia đình.
Số lượng và loại hình chăm sóc do các thành viên trong gia đình cung cấp phụ thuộc vào nguồn lực kinh tế, cấu trúc gia đình, chất lượng mối quan hệ và các yêu cầu khác về thời gian và năng lượng của các thành viên trong gia đình. Chăm sóc trong gia đình bao gồm sự trợ giúp tối thiểu (ví dụ như kiểm tra định kỳ) để xây dựng chăm sóc toàn thời gian. Trung bình, những người chăm sóc gia đình cho người cao tuổi dành khoảng 22 giờ mỗi tuần để chăm sóc và khoảng 19% trong số những người chăm sóc này dành > 41 giờ mỗi tuần (1).
Những người chăm sóc người cao tuổi > 55 tuổi báo cáo rằng > 66% số người được họ chăm sóc mắc các tình trạng thể chất lâu dài và > 24% số người có vấn đề về trí nhớ với mức tăng gần gấp đôi ở độ tuổi 85 (1). Chăm sóc cho người cao tuổi có rối loạn nhận thức thần kinh được biết là đặc biệt nặng nề và nặng nề và có tác động có hại đối với người chăm sóc.
Mặc dù xã hội có xu hướng xem các thành viên trong gia đình có trách nhiệm chăm sóc cho nhau, nhưng bị hạn chế của nghĩa vụ người con và người kết hôn khác nhau giữa các nền văn hoá, gia đình và thành viên gia đình cá nhân. Sự sẵn lòng chăm sóc của các thành viên trong gia đình có thể được hỗ trợ bởi các dịch vụ hỗ trợ (ví dụ: hỗ trợ kỹ thuật trong việc học các kỹ năng mới, dịch vụ tư vấn, dịch vụ sức khỏe tâm thần gia đình) và các dịch vụ bổ sung (ví dụ: chăm sóc cá nhân [hỗ trợ việc chải đầu, cho ăn và mặc quần áo], chăm sóc sức khỏe tại nhà, chăm sóc ban ngày cho người lớn, các chương trình bữa ăn). Các dịch vụ bổ sung có thể được cung cấp theo lịch trình thường quy hoặc là chăm sóc thay thế cho một vài giờ hoặc nhiều ngày. Một số người cao tuổi có nhu cầu chăm sóc đáng kể không có các thành viên gia đình hoặc bạn bè có khả năng, sẵn sàng hoặc có khả năng để chăm sóc và sống với những nhu cầu không được đáp ứng và đôi khi bị cách ly xã hội.
Sự thay đổi về nhân khẩu học và các giá trị xã hội đã làm giảm số lượng các thành viên trong gia đình có sẵn để chăm sóc cho người già bị suy yếu do:
Gia tăng tuổi thọ: Do đó, dân số của người già đã tăng lên. Vì vậy, con cái của họ, những người chăm sóc tiềm năng, cũng có thể là người già.
Trì hoãn việc sinh con: Cùng với sự tăng tuổi thọ, việc trì hoãn này đã tạo ra một thế hệ kẹp giữa của những người chăm sóc, những người sẽ chăm sóc đồng thời cho con cái và cha mẹ của họ.
Quy mô gia đình nhỏ hơn: Số lượng con cái giảm trong vài thập kỷ qua đã dẫn đến sự phân bổ dân số theo nhóm tuổi đồng đều hơn so với các thế kỷ trước, dẫn đến tỷ lệ phụ thuộc thấp hơn nhiều (hiện có khoảng 28 người cao tuổi phụ thuộc/100 người trưởng thành trong độ tuổi lao động so với khoảng 17 người phụ thuộc cao tuổi/100 người lao động vào năm 1960 [2]).
Tính di chuyển ngày càng tăng của xã hội Hoa Kỳ và tỷ lệ ly hôn gia tăng: Kết quả là các gia đình có nhiều khả năng bị tách biệt về mặt địa lý, và mối quan hệ gia đình phức tạp hơn. Tuy nhiên, 76% người ≥ 65 tuổi sống trong vòng 20 phút với một người chăm sóc gia đình (1).
Ngày càng có nhiều phụ nữ tham gia lực lượng lao động: Trước đây, phụ nữ đã đảm nhận phần lớn sự chăm sóc cho cha mẹ lớn tuổi do kỳ vọng về vai trò giới, nhưng nhu cầu nghề nghiệp đã giảm bớt khả năng thực hiện của họ.
Cải thiện khả năng quản lý các bệnh mạn tính: Số lượng người già phụ thuộc và mắc bệnh nặng ngày càng tăng.
Những yếu tố này dự đoán nhu cầu về dịch vụ chăm sóc sức khoẻ gia đình ngày càng tăng do người khác không phải là thành viên gia đình, bạn bè và hàng xóm cung cấp.
Ảnh hưởng của việc chăm sóc
Mặc dù chăm sóc có thể rất bổ ích, nó cũng có thể có những tác động tiêu cực. Người chăm sóc gia đình có thể bị căng thẳng đáng kể (gọi là gánh nặng chăm sóc) và các vấn đề về sức khoẻ, sự cô đơn, mệt mỏi và thất vọng, đôi khi dẫn đến cảm giác bất lực và kiệt sức (người chăm sóc) hoặc lạm dụng người cao tuổi. Tác động đối với người chăm sóc có thể sẽ lớn hơn khi một người cao tuổi có gánh nặng bệnh tật và tàn tật lớn hơn và cần phải có cường độ chăm sóc cao hơn.
Việc chăm sóc cũng có thể trở thành gánh nặng tài chính. Các cặp vợ chồng trong đó một người quan tâm chăm sóc cho người kia có xu hướng giảm và không cân xứng. Người lớn hoặc vợ hoặc chồng của họ có thể cần giảm thời gian làm việc hoặc nghỉ làm kéo dài. Mặc dù các chính sách như Đạo luật về nghỉ phép y tế gia đình đảm bảo các cơ chế để thách thức việc chấm dứt phân biệt đối xử hoặc điều trị liên quan đến việc vắng mặt (bao gồm cả các cặp vợ chồng đồng tính), tiền lương bị mất là một thực tế nghiêm trọng đối với nhiều người chăm sóc. Các chính sách gần đây như Đạo luật Công nhận, Hỗ trợ, Thu hút, Hỗ trợ và Gắn kết (RAISE) Người chăm sóc Gia đình năm 2018 nhằm mục đích xác định các bước mà chính phủ, cộng đồng, nhân viên y tế, người sử dụng lao động và những người khác có thể thực hiện để giúp đỡ người thân và đối tác chăm sóc đến những người thân yêu.
Trong đại dịch COVID-19 (vì cần phải cách ly và chăm sóc chính thức bị gián đoạn), những người chăm sóc gia đình đã báo cáo sự gia tăng đáng kể về căng thẳng, lo lắng, trầm cảm, rối loạn giấc ngủ, mệt mỏi, mất an ninh lương thực, lo lắng về tài chính và giảm khả năng tham gia xã hội và theo ý nghĩa của họ hạnh phúc tài chính (3).
Tất cả những người chăm sóc người cao tuổi nên được kết nối với nhân viên xã hội để đánh giá nhu cầu hỗ trợ, giới thiệu dịch vụ và tư vấn của họ và để đánh giá khả năng đủ điều kiện của họ cho việc đào tạo, nghỉ ngơi, hỗ trợ tài chính và các dịch vụ khác dành cho người chăm sóc thông qua các chương trình miễn trừ Medicaid dành cho những người cao tuổi đủ điều kiện vào viện dưỡng lão chọn sống ở nhà.
Các biện pháp can thiệp hiệu quả cho người chăm sóc bao gồm điều phối chăm sóc liên ngành; tối ưu hóa lợi ích; giáo dục về các điều kiện và phương pháp điều trị; hỗ trợ tinh thần ngay lập tức và liên tục; tư vấn cá nhân, gia đình và nhóm; dịch vụ chăm sóc thay thế; và hỗ trợ thiết thực với các nhiệm vụ chăm sóc. Điều quan trọng là những người chăm sóc thường có thể được trấn an và tìm hiểu thông tin hữu ích hoặc các chiến lược chăm sóc từ bác sĩ, y tá, nhân viên xã hội và người quản lý hồ sơ.
Những người chăm sóc cũng có thể thực hiện các biện pháp sau đây để chuẩn bị cho việc chăm sóc và để tránh kiệt sức:
Tham gia các hoạt động theo nhu cầu về thể chất, tình cảm, giải trí, tinh thần và tài chính của chính họ
Khi thích hợp, cần có cầu giúp đỡ về chăm sóc hoặc hỗ trợ từ các thành viên khác trong gia đình và bạn bè
Điều tra các nhóm bên ngoài có thể hỗ trợ tâm lý (ví dụ như các nhóm hỗ trợ) hoặc giúp đỡ về chăm sóc (ví dụ như tư vấn, chăm sóc sức khoẻ tại nhà, chăm sóc người cao tuổi ban ngày, các chương trình ăn uống, chăm sóc nghỉ ngơi)
Nếu thành viên gia đình của họ thù địch hoặc khó tính, hãy học các chiến lược để không coi đó là chuyện cá nhân và đối phó với căng thẳng cảm xúc
Tài liệu tham khảo
1. Caregiving in the U.S 2020: A focused look at family caregivers of adults age 50+. The National Alliance for Caregiving, 2020. Truy cập ngày 24 tháng 3 năm 2023.
2. Ortman JM, Velkoff VA, Hogan H: An aging nation: The older population in the United States. Current Population Reports, 2014.
3. Beach SR, Schulz R, Donovan H, et al: Family caregiving during the COVID-19 pandemic. Gerontologist 61 (5):650–660, 2021 doi: 10.1093/geront/gnab049
Thông tin thêm
Sau đây là các tài nguyên tiếng Anh có thể hữu ích. Vui lòng lưu ý rằng CẨM NANG không chịu trách nhiệm về nội dung của các tài nguyên này.
Caregiving in the U.S. 2020: Tại trang web này, National Alliance for Caregiving (NAC) (Liên minh Quốc gia về Chăm sóc) và American Association of Retired Persons (AARP) (Hiệp hội Người đã Hưu trí Hoa Kỳ) cung cấp dữ liệu, bao gồm tỷ lệ người chăm sóc ở Hoa Kỳ, nhân khẩu học của người chăm sóc và người nhận chăm sóc, ảnh hưởng tài chính đối với người chăm sóc và nhiều bảng tóm tắt các thông tin.
Các quyền lợi chăm sóc tại nhà của Medicaid: Trang web này cung cấp thông tin về các loại dịch vụ chăm sóc tại nhà được bao trả và về khả năng đủ điều kiện, miễn trừ và đơn đăng ký bảo hiểm.
Family Medical Leave Act (FMLA): Trang web này cung cấp thông tin về khả năng đủ điều kiện và lợi ích của FMLA từ Bộ Lao động Hoa Kỳ.